Ta ru cái ngủ bên mình
Cái thương còn thức cái hờn ngủ say
Cái nhớ thao thức đêm ngày
Sợi tơ buông thả vai gầy nét xuân
Trời buông đốm lửa sông ngân
Chùng chình sợi nhớ ấm dần cái yêu
Giọt vui đếm được bao nhiêu
Mỏng manh một chiếc thuyền chiều đón em
NÉT XUÂN
Đăng ký:
Đăng Nhận xét
(
Atom
)
0 nhận xét :
Đăng nhận xét